Đời Sống

Muốn dẫm trên đến đỉnh vinh quang đồng nghĩa bạn phải nhận lấy sự cô đơn

Một khi con người đã bị nhấn chìm bởi những áp lực, nhìn lại những năm tháng đi làm trong môi trường công sở dễ chịu biết bao nhiêu, cũng chỉ là chuyển động quanh hai chữ trách nhiệm ấy,  khi đó có thể còn là của tình đồng nghiệp, của sếp.

Theo lời tâm đắc của một số người: Một khi đã đứng trên đỉnh cao nấc thang thật sự rất lạc lõng cô đơn đấy. Nhưng mà ở bản thân tôi đã tin rằng, ngày từ đầu bạn dấn thân vào con đường của khởi nghiệp và chọn lựa đi con đường riêng của chính mình, thì trong tim bạn đã phần nào có mầm móng của sự lẻ loi đơn độc của riêng bạn rồi.

Chật vật từ hai bàn tay trắng, để vượt qua vô vàn con số, loay hoay chà đạp bước lên thậm chí đâm đầu vào tường, đối diện biết bao nhiêu ánh mắt miệt thị, khinh thường và sự nghi ngờ của người đời, tôi chắc chắn rằng cảm giác nhọc nhằn ấy, ai cũng đã từng một lần nếm được mùi vị cay nghiệt trên con đường khởi nghiệp và tôi cũng thế. Với những người như chúng tôi, không có quyền than thở điều gì, vì theo đuổi tiếng gọi của giấc mơ cũng là sự chọn lựa hết sức đáng để sống rồi. Để đuổi theo được giấc mơ của riêng mình luôn luôn có sự đánh đổi, giống như đả nữ Ngô Thanh Vân đã từng nghẹn lòng chia sẻ: Ở tuổi 40, tôi chỉ có chỗ đứng danh tiếng, không tình yêu trọn vẹn, không tiền của, không con cái.

Vào năm 18 tuổi, tôi bắt đầu bước chân vào con đường khởi nghiệp, đã chạy việc, làm việc  với biết bao nhiêu công ty, biết bao doanh nghiệp lớn nước ngoài cũng có. Tôi bắt đầu tự mở và làm chủ một doanh nghiệp nhỏ ở tuổi 23, điều hành công ty được một năm, chưa dừng lại ở đó, tôi ngày càng mở rộng thương hiệu của mình trên thị trường. Những năm tháng mải miết làm việc, tôi bắt đầu chịu áp lực quá nhiều, chống cằm suy nghĩ về doanh số, trả lương từng tháng cho nhân viên. Không bấy nhiêu đó thôi đâu, tôi còn chịu sự tác động mạnh mẽ  phía bên ngoài bởi những lời đồn thổi về chất lượng giá cả, sản phẩm và các dịch vụ. Với sự nhấn chìm của áp lực thay phiên chồng chất lên nhau khiến tôi ngộp thở, để rồi nhìn lại sao những năm tháng đi làm trong môi trường công sở dễ chịu và thoải mái biết bao nhiêu, cũng chỉ loay hoay quanh tinh thần trách nhiệm khi ấy còn có thể tình đồng nghiệp, của sếp. Khi bạn quyết định chọn một con đường đi riêng cho chính mình, bạn phải biết cách xử lý tất cả tình huống xảy đến, đừng liên tục chối bỏ bản thân mình, nếu không bạn sẽ là người hoàn toàn thất bại ngay từ lúc đầu rồi đấy.

Đến lúc nào đó, bạn sẽ nhận ra, là một người thật sự đủ mạnh mẽ và trưởng thành, bắt buộc bạn phải có đủ nghị lực kiên trì vượt qua mọi sự khinh bỉ, dòm ngó dưới anh mắt của người đời, vượt qua tất cả sợ hãi, lo âu, ghen ghét của cảm xúc, sẽ là những năm tháng ghi nhớ trong tim không bao giờ quên.

Đến lúc nào đó, bạn sẽ nhận ra, muốn trụ vững trên đôi chân của chính mình, đâu phải lúc nào cũng được an toàn trụ vững một chỗ, dù có phải đánh đổi tất cả, dù có dẫm phải gai độc, bạn sẽ không từ bỏ giữa chừng vẫn gắng gượng tiếp tục đi tiếp không bao giờ quay đầu, đôi lúc dành chút thời gian dưỡng thương cho vết thương đó. Đã là một chiến sĩ đương đấu trên thương trường, bạn không có quyền được quay đầu lại, đối đầu với nó, càng không có quyền chối bỏ, lẩn trốn. 

Bài Viết Liên Quan

Bí quyết đi du lịch không cần nhiều tiền

Các biện pháp bảo vệ sức khỏe trước tình trạng ô nhiễm không khí hiện nay

Cuộc đời tẻ nhạt của xác sống vật vờ bên vùng an toàn: Để mặc ngoài kia thế giới, cố chấp đứng im tại chỗ đúng là kẻ vô dụng tầm thường